caroline thanh huong

caroline thanh huong
catbui

Libellés

dimanche 24 février 2013

Hoa Đào Năm Ngoái - VươngNgọcLong-PhạmAnhDũng-Mai ĐứcVịnh




 Thơ - Vương Ngọc Long
Nhạc - Phạm Anh Dũng - Mai Đức Vinh

 
Nói đến mùa Xuân là nói đến nhựa sống căng tràn, là nói đến tình yêu lai láng dạt dào của những mối tình tuyệt đẹp giữa kẻ nam và người nữ .

Bài thơ “Đề Đô Thành Nam Trang” của Thôi Hộ là một giai thoại văn học nói lên một mối tình xuân muôn thuở nầy. Bài thơ còn có tên là “Đề Tích Sở Kiến Xứ “ (Thơ đề chỗ trông thấy năm trước). Chuyện kể rằng, chàng sĩ tử Thôi Hộ đi thi bị hỏng, nhân tiết thanh minh đi du xuân ở phía nam thành Đô, thấy một trang trại cây cối xanh tươi tốt đẹp, ghé lại gõ cửa xin nước uống, thì gặp một tuyệt sắc giai nhân đứng dựa cành đào, ưng ửng má hồng, e lệ chẳng nói năng chi, mà chàng trai Thôi Hộ thì đắm đuối nhìn… Hoa đẹp mà người cũng đẹp thay! Cảnh vật tươi sáng rực rỡ, tinh khôi, đầy mộng mơ đã quyến rũ và làm say đắm thi nhân trước cảnh đẹp người xinh… 

Thôi Hộ từ giã bịn rịn ra về, năm sau, cũng nhân tiết thanh minh, ghé lại trang trại cũ đi tìm người xưa, cảnh vẫn không thay đổi, cây đào vẫn còn đó đùa cợt với gió xuân, mà người đi đâu vắng, cửa đóng then cài... Thôi Hộ bồi hồi thương nhớ mà cảm xúc viết thành bài thơ đem gài vào cánh cửa…
Một thời gian sau, Thôi Hộ thương nhớ quá, cầm lòng không đậu, trở lại chốn cũ, thì nghe tiếng khóc trong nhà vang rA. Chàng gõ cửa , thì một ông già đi ra, nhìn chàng và hỏi : “Người có phải là Thôi Hộ không ? Con gái tôi đã đọc bài thơ mà tương tư da diết, sầu khổ, không ăn uống và đã chết rồi...”  Thôi Hộ hối hận vô cùng, chàng quỳ bên giường nàng, ôm xác nàng mà khóc lóc thảm thiết, Van vái và lay nàng dậy… Trời đã cảm thương cho mối tình chung thủy... nàng đã hồi tỉnh và hai người đã kết duyên vợ chồng.
Một cuộc tình đẹp đã thành giai thoại và tương truyền mãi đến đời sau...
Vương Ngọc Long
Đề Đô Thành Nam Trang 
Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
   Thôi Hộ
 
 Dịch nghĩa:
Năm ngoái, ngày này ở trong cánh cửa này
Mặt người và hoa đào cùng chiếu ánh hồng cho nhau
Mặt người không biết đã đi đâu rồi
Hoa đào vẫn như xưa còn cười với gió đông (gió xuân) 

Đề Thơ Ở Nam Trang Thành Đô 
Năm ngoái hôm nay cũng cửa nầy
Hoa đào má phấn đỏ hây hây
Người đi đâu mất, còn hoa đó
Ghẹo gió đông cười hoa ngất ngây
Hải Đà cảm dịch  
 
(phóng tác dựa theo ý thơ Đề Đô Thành Nam Trang – Thôi Hộ)
Hoa Đào Năm Ngoái 
Tôi đã gặp em trước cổng nầy
Ngày nầy năm ngoái gió xuân bay
Ánh dương phơi phới hồng đôi má
Ưng ửng đào hoa em ngất ngây  
Lẳng lặng nhìn em ánh mắt sâu
Môi thơm ngan ngát lộc xuân đầu
Trăm năm tơ ngãi là em đó
Gặp gỡ làm chi để kiếp sầu?  
Cầm tay chẳng nói một lời sao
Tiễn biệt chia xa luống nghẹn ngào
Có phải lương duyên trời đã định
Mỏng manh phai nhạt sắc hương đào  
Tôi trở về đây đứng đợi mong
Hương xưa tìm lại phấn xuân hồng
Người đâu ?  Còn lại hoa đào đó
Cười cợt vô tình với gió đông...   
Vương Ngọc Long

__._,_.___

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire