caroline thanh huong

caroline thanh huong
catbui

Libellés

samedi 2 janvier 2016

Vũ Thế Thành viết Sài Gòn, Cà Phê Và Nhạc Sến.

Afficher l'image d'origine
Sài Gòn muôn thủa là xứ của trà đình, tửu quán.

Vì nơi này trời nóng chăng?

Vì nơi này là đầu cho những câu chuyện trước đó và sau đó nữa.

Là nơi mà người ta thường tâm sự bên cạnh tách cà phê nhỏ giọt nóng cả môi, hay ly cà phê sữa đá làm mát chút tình còn đó hay đã đi rồi...

Dạo sau này, người ta còn chế ra uống cà phê nằm. nằm để mà uống cà phê chứ không uống cà phê vội vã nữa.

Có nhiều tầng lớp khác nhau, cho nên cũng có những nơi uống cà phê khác đời, nhưng hôm nay chúng ta quay về với một trong những trang Những Thằng Già Nhớ Mẹ qua bài viết của anh Vũ Thế Thành  "Sài Gòn, Cà Phê  Và Nhạc Sến."

Caroline Thanh Hương

Posted on 18/02/2015 by vuthethanh

Bè bạn về phép lại kéo nhau ra quán nhậu. Nhậu đã rồi tới quán cà phê Chiêu đường Cao Thắng. Ở quán nhậu thì tranh nhau nói, tới quán cà phê, chẳng thằng nào buồn nói. Cà phê và khói thuốc. Cà phê nhỏ giọt. Giọt có buồn không? Mờ quá không thấy giọt, nhưng nỗi buồn thì thấy.

Vũ Thế Thành

“…Tách cà-phê ấm môi,
Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi…”
(Hai mùa mưa)

Thằng bạn ở Thụy Sĩ về chơi VN, trên đường tới Hội An, ghé quán cà phê ven đường, “Cho ly cà phê đá Sài Gòn đi bà chủ”. Cà phê mang ra, chưa nếm, y đã lắc đầu, “Không phải. Cà phê là cà phê kiểu Sài Gòn, có biết không?”. “Dạ, dạ… biết”. Dân miền Trung nhẫn nại. Cái gì cũng biết, trừ những cái không biết. Ly cà phê khác mang ra. Cũng không phải!

Afficher l'image d'origine

Cà phê nhỏ giọt. Giọt có buồn không? Mờ quá không thấy giọt, nhưng nỗi buồn thì thấy.

Tôi sống ở cái đất Sài Gòn này gần mãn kiếp, mấy tiếng cà phê Sài Gòn đã nhạt nhòa từ thưở tám hoánh nào rồi. Nay, nghe một khứa Tây da vàng, biệt xứ 40 năm (xẹt đi xẹt lại VN giỏi lắm là vài ba lần) dõng dạc: “cà phê kiểu Sài Gòn”. Thấy sốc!

Tôi không nhớ mình đã uống cà phê từ lúc nào. Chắc từ thưở biết bưng bê, uống vụng cà phê của các bậc bề trên hơi nhiều. Nhưng chỉ thèm cà phê khi thấy mấy ông khách ở quán cà phê các chú (Tàu) đổ cà phê sữa vào đĩa, chấm bánh tiêu. Thèm cà phê hay bánh tiêu? Tôi không biết, có thể cả hai.

Nhưng vị đắng cà phê biết nếm từ lúc nào thì tôi biết chắc. Đó là những tháng ngày của năm 1972, khi bè bạn bỗng chốc xếp bút nghiên ra đi. Thằng về, thằng đi… luôn. Đóng đô ở quán cà phê nhiều hơn lớp học. Cà phê có đường hay không đường đều đắng như nhau. Vị đắng quá dư để nhận lời ủy thác, mày đưa thư này cho em… dùm tao, mà đợi tao đi rồi hãy đưa. Chết thiệt tới nơi rồi, không ngán, mà lại chết… nhát vì mấy sợi tóc dài. Thua xa bọn trẻ @ thời nay.

Cà phê ngon nhất Sài Gòn, theo cái lưỡi của tôi, ở góc đường số 4 Duy Tân. Chỉ là quán vỉa hè, không bảng hiệu, tụi tôi gọi là cà phê lá me, mà hình như ở đó chẳng có cây me nào thì phải. Hồi đó tôi học ở Đại học Khoa Học, mà mấy bà bên khoa học, nói phải tội, khô khan và nặng vía. Tôi phải vượt qua cà phê Năm Dưỡng gần trường, đến ngồi đồng ở cà phê lá me, chiều chiều ngắm mấy cô sinh viên Luật khoa, Văn khoa tha thướt. Trời ơi, nắng Sài Gòn mát rượi chứ không phải “chợt mát” như thi sĩ Nguyên Sa vã mồ hôi làm bài thơ Áo Lụa đâu.

Quẹo trái chừng vài trăm mét là đường Cường Để, con đường đẹp nhất Sài Gòn, hai bên đường là những biệt thự lâu đời, chủng viện, tu viện cổ kính với hàng cây cổ thụ cả trăm tuổi,… Lá đổ muôn chiều là con đường này, chẳng cần đợi tới mùa thu. Bây giờ nơi đây là nhà cao tầng, khu thương mại, ồn ào náo nhiệt, đi quờ quạng kẹt xe. Cả trăm cây cổ thụ bị đốn trên con đường vài trăm mét thì chẳng còn gì để nói thêm nữa. Mất hết…

Cảnh đẹp, người đẹp, cà phê không ngon sao được. Mà cà phê lá me ngon thiệt, chứ không phải tôi mù quáng cái đẹp nói bừa. Cô chủ quán không biết pha kiểu gì, pha vớ, chứ không phải pha phin, mà ly cà phê sữa đá 80 đồng ngon không thể tả. Sau này nếm thử Starbucks, Maxell House, Green Mountain,… cũng không thể bằng. Sức mạnh của dĩ vãng nặng oằn vai.

Luận về cà phê ngon dở hơi bị khó, mỗi người mỗi goût, chân lý đa dạng. Nhưng cà phê Sài Gòn chắc là luận được. Từ luận được cho đến luận hết nổi. Người ta cứ đồn cà phê Sài Gòn độn bắp, độn cau, rượu đế, mắm muối,… toàn là mấy thứ dân dã. Có lửa, có khói. Lời đồn này đúng. Cà phê Tây cũng đâu phải nguyên chất, cũng pha thứ này, trộn thứ nọ chút chút. Thích nghi văn hóa mà! Cà phê Sài Gòn không độn bắp rang làm sao có độ sánh. Xứ nóng, uống cà phê đá mà lỏng le coi sao được. Cà phê không thêm cau rang làm sao đủ đắng mà ngẫm chuyện đời. Cà phê đá làm gì có chuyện hương thơm thoang thoảng nếu không tẩm chút rượu. Rồi cũng phải mắm muối chút đỉnh cho đậm đà… Những thứ lằng nhằng này coi như là… phụ gia, chứ “chính gia” vẫn phải là cà phê rang sao cho tới tới… Bí quyết ngon dở là ở chỗ đó.

Rồi theo thời thế, mọi thứ đổi đời. Phụ gia trở thành chính gia, chính gia thành phụ gia. Đổi đời thêm cú nữa, cà phê biến luôn, chỉ còn đậu nành và hóa chất. Muốn đắng có ký ninh, hạt mắt rồng, dexamethasone. Muốn sánh có a dao gelatin. Muốn đen có nước màu caramel. Hương cà phê thì vô vàn nhớ không hết. Muốn bọt? Đã có lauryl sulfate (tạo bọt xà phòng). Làm gì còn “cà phê kiểu Sài Gòn” hở thằng bạn Tây da vàng kia, thèm lauryl hay sao mà ngồi đó làu bàu.

Thiệt ra, cà phê Sài Gòn vẫn còn, vẫn có vẻ đẹp của riêng nó – Vẻ đẹp của ký ức.
Thấy tiếc và nhớ. Nhớ ngẩn người!


Thấy tiếc và nhớ. Nhớ ngẩn người!

Cà phê lề đường làm gì có âm nhạc, chỉ có âm thanh đường phố, tiếng rao hàng, tiếng còi xe, và cái “mát rượi” riêng tư. Cà phê nghe nhạc phải vào quán đèn mờ, máy Akai băng cối, những bản tình ca diễm lệ, tiếng hát Lệ Thu, Khánh Ly,…Bảnh hơn thì nhạc Tây, Il est mort le soleil, Oh Mon amour,…Thời cuộc thì ca khúc da vàng, đại bác ru đêm, người chết hai lần… Bè bạn về phép (có khi chúng liều mạng “nhảy dù” cũng không chừng) lại kéo nhau ra quán nhậu. Nhậu đã rồi tới quán cà phê Chiêu đường Cao Thắng. Ở quán nhậu thì tranh nhau nói, tới quán cà phê, chẳng thằng nào buồn nói. Cà phê và khói thuốc. Cà phê nhỏ giọt. Giọt có buồn không? Mờ quá không thấy giọt, nhưng nỗi buồn thì thấy.

Dạo sau này tôi đổ đốn khoái nhạc sến, từ khoái tới mê chỉ là gang tấc. Giác ngộ tiệm tiến qua nhiều ngõ khác nhau. Một trong những ngõ đó là nhạc kẹo kéo. Xe kẹo kéo chiều chiều đẩy ngang nhà, mở to những bản nhạc sến một thời. Chưa hát nhạc sến bao giờ, mà sao trong đầu lại hát theo. Thời gian chưa đủ nghe hết bản nhạc thì tiếng hát đã xa dần, và cái đầu lại lẩm bẩm hát tiếp, thuộc lời nhạc sến từ thưở nào chẳng hay. Cù cưa với ký ức kiểu này thì con đường tới bến giác mê cũng chẳng bao xa.

Một ngõ giác ngộ khác, khi tiếng lòng lời ca bỗng nhiên gặp nhau. Cách nay 7-8 năm gì đó, tôi ra Hà Nội có chuyện, nhân tiện ghé quê ngoại. Mẹ tôi bệnh nằm một chỗ, hớn hở dặn dò, con về phải ghé người này trước, thăm người nọ sau, nói mẹ biếu người này cái này, người kia cái kia,… Quê mẹ tôi ở làng Chử Xá, mảnh đất của Chử Đồng Tử và Tiên Dung. Nửa tiên nửa tục, nên có máu lãng tử, nhảy cóc qua đời mẹ tôi, tới tôi thành gen trội. Trước hôm đi, bè bạn kéo nhau ra Hóc Môn nhậu gà hấp hèm. Đất ven đô hồi đó còn hơi vắng, nhưng cũng đã lên vàng, chẳng vàng 4 số 9, thì cũng 9 số 4, hơi hớm văn minh đô thị đã len tới. Dàn nhạc lưu động, cũng bass treble ra trò, đến trước quán vừa bán kẹo, vừa mượn nhạc đệm karaoke chơi nhạc sống. Ca sĩ toàn mấy em pê đê, ở đâu mà ra nhiều thế! Bản Sương trắng miền quê ngoại nghe nhiều rồi, hôm đó thấy phê. “Một mai con về quê ngoại xưa, để mẹ nhắn lời thăm….” Trời ơi, giọng mấy em pê đê mà ẻo thì tận cùng sến… rện. Càng nghe càng thấm.

Đất Sài Gòn tìm đâu ra cà phê nhạc sến. Dù cà phê ở những quán deluxe không quá tệ như cà phê đậu nành, nhưng chắc chắn không phải là “cà phê Sài Gòn”. Cà phê gì mà đen thui đặc sệt, chỉ là một thứ cà phê bá đạo có bản quyền. Nhạc thì ầm ầm DJ uốn éo, khổ cho cái đầu già cổ lỗ sĩ. Cũng có quán chơi nhạc trữ tình, nhạc của một thời, nhưng nhìn cách bài trí của quán, tôi đã cảm thấy kiểu “một thời” đó là cái mà mình muốn quên. Như lúc này, tôi không còn muốn nghe ca khúc da vàng nữa. Nghe mà ngượng, thì nghe làm gì? Trên đời đâu có gì hoàn hảo, chỉ có thể chọn giữa cái xấu hoặc cái ít xấu hơn. Không chọn lựa chẳng khác nào gián tiếp chọn cái xấu hơn.

Vài năm trở lại đây, mỗi lần từ Đà Lạt về Sài Gòn, tôi vẫn hay ghé xe cà phê đường Nguyễn Minh Chiếu, chỉ là cà phê vỉa hè trong hẻm. Ly cà phê đá 6.000 đồng, mấy năm rồi giá không đổi, giá đậu nành chưa lên, thì cà phê đâu cần lên giá. Đằng nào cũng chẳng tìm đâu ra hương vị cà phê Sài Gòn xưa, thì cà phê ở đâu cũng thế thôi.

Tôi vào quán cà phê vỉa hè đó chỉ để nghe nhạc sến, chẳng phải đến từ dàn Onkyo loa Bose, mà từ cái máy cassette nhỏ xíu rù rì trong hẻm. Ngồi cả giờ đồng hồ, đến khi rời quán mà ly cà phê vẫn còn quá nửa, đá tan loãng hết rồi. Dĩ vãng vay mượn cà phê, để cái vẻ bụi bặm của quán, và nhạc sến đưa tôi về ký ức. Tiếng đại bác không còn ru đêm nữa, nó dội ngược vào lòng. Nhiều bản nhạc từ hồi xửa hồi xưa, giờ nghe lại, rồi lẩm nhẩm hát theo mà chạnh lòng,


Thấy tiếc và nhớ. Nhớ ngẩn người!

Vũ Thế Thành
ooooo oooo




vendredi 1 janvier 2016

Trần Văn Lương viết Khai Bút Đầu Năm 2016 Dương Lịch. và thơ bạn hữu.

Mùng một Tết Tây, xin kính chúc quý anh chị một năm 2016 Dương Lịch an khang thịnh vượng và được mọi sự như ý.
Caroline Thanh Hương
 
 photo article.jpg
            

Khai Bút
 Đầu Năm 2016 Dương Lịch
Lại đèo thêm một tuổi,
Vẫn rạc rài giong ruổi.
Miệng lưỡi dẫu còn gân,
Tay chân đà sắp đuối.
Ăn: kiêng muối, sợ đường,
Ngủ: cách giường, xa gối.
Nhức nhối chuyện ngày xưa,
Ngu ngơ ngồi tiếc nuối.
       Trần Văn Lương
         Cali, 1/1/2016

Afficher l'image d'origine


Cám ơn Thầy Đồ Lương
Đã mở Lối dẫn đường
Khai bút cho Dương Lịch
Thật là hợp sở thích
Nên liều chấp bút theo
Dầu tư tưởng có nghèo
Cố họa thêm ít vận ....


KHAI BÚT ĐẦU DƯƠNG LỊCH 2016


Dù hơn thầy ít tuổi
Nam Bắc rong rồi ruổi
Mồng miệng dẫu bớt gân
Và tay chân gần đuối
Lòng còn ham muối đường
thêm hơi ê đầu gối
Bách bộ nhớ lối xưa
Hết tiếc thôi lại nuối


LTĐQB

Afficher l'image d'origine
Xin cùng khai bút với quí anh chị :



  MỪNG  THÊM  TUỔI
Rất mừng thêm được tuổi
Để khỏi còn chạy đuổi
Theo thời thế, mòn gân
Khi tâm thần yếu đuối
Trên khắp vạn nẻo đường
Đã chồn chân mỏi gối
Những hình ảnh xa xưa
Chẳng ước gì trông nuối

      
        
Trần Trọng Thiện
Afficher l'image d'origine


ĐẦU NĂM KHAI BÚT
Đầu năm khai bút viết chì đây
Thế giới chung quanh chiến cuộc đầy
Nhiều quá dân nghèo tan nát xác
Ít gì người có vẹn toàn thây
Tham sân đố kỵ sinh ra cả
Ghen ghét si mê cũng chẳng chầy
Trong cõi Ta Bà u ám ấy
Chữ tâm chữ ngã giữ như Thầy
Tha Nhân
1/1/16

Afficher l'image d'origine

Cười Bể Bụng, Cười Té Ghế, Cười để thấy yêu đời hơn...

Ngày đầu năm 2016, kính gửi quý anh chị những hình ảnh vui, cười để quên đi những khó khăn mêt nhọc và buồn chán cho những ai cần.

Nụ cười làm tâm hồn mình khoẻ, trẻ và nụ cười luôn theo các anh chị trong những ngaỳ tháng tới.

Caroline Thanh Hương



 photo 12.jpg


Đội "Mũ" Lạ


 photo 02.jpg


Chiếc " Hia" Vạn Dặm

 photo 15.jpg

Một "Công" Hai "Chuyện."

 photo 3_24_1325235741_09_1325228347-tranh-vui-hoi-quan-cuoi-11.jpg


"Ột Ột" Tắm Nắng

 photo 3_24_1325235750_19_1325228347-tranh-vui-hoi-quan-cuoi-61.jpg


"Đủng Đỉnh" Như Chốn Không Nhà

 photo 15 - 11.gif


Năm Mới Đây Rồi

 photo 22_268611.jpg


Cầm "Volant"

 photo 2016 - 11.jpg



 photo 5708_camera-les-notes-de-version-qui-font-hurler-de-rire1.jpg


Cười Toe Toét

 photo 6215375251.jpg



 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva21.jpg


Chớ Có Sủa Bậy.

 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva31.jpg


Dân "Motard" Đấy
 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva41.jpg


"Áo Cưới"

 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva81.jpg


Ru "Em"

 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva91.jpg


"La Vie En Rose"



Ra "Vẻ"


 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva111.jpg



Lo Xa

 photo 1384134214-hinhanhvecho-tam-eva1.jpg


Anh "Khuyển"


 photo anh-haiaiaiaiaiaiaiiaiii-1-1.jpg



Bắt "Chuột"

 photo anh-haiaiaiaiaiaiaiiaiii_6__48121_std1.jpg


Má ơi!!!

 photo chocolate1.gif


Fontaine de Chocolat

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_011.jpg


Bác "Khuyển" Làm Việc

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_021.jpg


"Cô Nương" Ra Phố

 photo cu non.jpg


"Cụ" ạ

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_041.jpg


"Sherlock Homes"

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_051.jpg


Ông Cụ Non


 photo dong-vat-doi-mat-kinh_071.jpg


 photo dong-vat-doi-mat-kinh_091.jpg


"Thầy Bói"

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_111.jpg


Đeo Kinh ... "Râm"

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_121.jpg


"Ông Hàng Xóm"

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_131.jpg


"Thám Tử"
 photo dong-vat-doi-mat-kinh_141.jpg

 photo dong-vat-doi-mat-kinh_151.jpg


Dân "Hippie"
 photo drocircle-21.jpg


Ai Cười Hở ... Răng.


 photo hinh-anh-hai-huoc-cua-loai-meo-bi-ghep-hinh-001-ngoisao.vn1.jpg


Đi Làm Đẹp


 photo Le-cadeau-du-lundi-5-images-qui-nous-ont-fait-rire-1_width6201.jpg



 photo mdr21.jpg



 photo nhung-hinh-anh-hai-huoc-cua-loai-meo-p4-8-ngoisao.vn1.jpg



Giống "Ai" Dễ Sợ!

 photo nhung-hinh-anh-hai-huoc-cua-loai-meo-p4-12-ngoisao.vn1.jpg


"Rửng Mỡ"
 photo piglet2.gif


Cũng Như Ai

 photo singe1.jpg


 photo tamtom81.jpg

 photo vm101.jpg



Khi Bò "Cưỡi "Xe.

Tìm lại hình ảnh với đường dẫn dưới đây, nếu không còn thấy hình phost trong trang này.